Hai bé dâm nứng lồn đem buồi giả ra nghịch ngợm, nói được với mình, vì một cuộc tình duyên nợ chẳng ra đâu này, mà giờ con bé phải phó mặc cho số phận. Có đáng không? – Anh đợi em tí, em đi rửa tay. – con bé cắt ngang dòng suy nghĩ, nó vẫn cười, nhưng ánh mắt nó… mình biết nó sắp không thể chịu đựng được. – Ừ, Hai cô em thèm cặc đem buồi giả ra mút liếm em đi đi. Bao nhiêu suy nghĩ cứ lởn vởn trong đầu mình. Con bé bỏ dở chuyện học hành như vậy, để rồi được gì? Về nhà lấy chồng ở tuổi chưa tới 20 như thế, với một người nó chưa có tình cảm, liệu con bé có được hạnh phúc? Vì ai con bé phải